Éc, trước đọc chưa hết, giờ đọc ch cuối luôn, sợ bị khóc ấy hic hic. Đọc xong thì rằng là nếu người thân nhất của mình mà mất đi thì mình ko thể gắng gượng luôn đc ấy, truyện như lời an ủi cho những ai mất ngthan thôi, còn vượt qua đc hay ko là tùy mỗi ng, đọc mỗi chap mà buồn vcc, đi ngủ =((((
Cứ thấy tiếc bộ này sao sao ấy, tại thấy tg bị lạm dụng hơi nhiều. Chứ riêng tôi thấy bộ này chú tâm hơn cho nội tâm nv vs cốt truyện chắc đọc khóc lụt nhà quá
hên mấy ba cmt chứ không là bỏ lỡ bộ này, ngắn nhưng mà hay, đớn thì thôi rồi khóc tu tu 6 chap luôn (còn mấy ba nào bảo nhạt nhẽo hay chả thấy gì thì thôi không bàn tới :::)))z